Văn án
Sau khi xuyên vào tiểu thuyết, Tống Từ phát hiện mình đang ở ngay tại hôn lễ, mà người đứng cạnh mình chính là nam thần cậu yêu nhất trong đó.
Nhưng mà khổ nỗi, cậu lại xuyên thành thụ trong truyện, vừa làm trời làm đất lại còn hạ tiện nữa, cuối cùng bị ngược tới chết đi sống lại.
Thời khắc này là điểm bắt đầu của toàn bộ câu truyện, công còn chưa biến chất.
Tống Từ: Tôi cảm thấy bản thân có thể cứu vớt một chút!
Ai ngờ lúc nửa đêm…
Kỷ Hoài ôn tồn lễ độ trong truyền thuyết, lạnh lùng bóp cổ cậu: Kết hôn với cậu là chuyện ngoài ý muốn thôi, tôi sẽ không cho cậu tài nguyên, cũng không cho cậu một đồng xu cắc bạc nào. Thu chút tâm tư đó lại, liệu mà an phận, không thì…
Tống Từ:… Được.
Ai mà không biết phải tự lực cánh sinh chứ.
Vậy nên, Tống Từ dùng bản lĩnh mà đại sát tứ phương ở showbiz, từ người ai gặp cũng mắng trở thành người ai gặp cũng yêu, tuyệt địa chiến thần [1], từ tro tàn sống dậy [2].
[1] Tên một bộ phim của Trung Quốc, mình không xem nên không rõ nội dung.
[2] Gốc là “触底反弹”(Bottom out): Chỉ sự tăng lên sau khi chạm đáy (thuật ngữ thường dùng trong kinh tế).
Sau khi sự nghiệp phát triển theo quỹ đạo, Tống Từ muốn nỗ lực một lần cuối, quay lại theo đuổi nam thần.
Vậy mà sau khi dùng hết sạch thủ đoạn lận lưng, Tống Từ phát hiện nam thần hình như không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn lạnh lùng như sương giá với cậu như cũ.
Tống Từ suy nghĩ hồi lâu, quyết định phóng khoáng một lần, đề nghị ly hôn trước.
Mà lúc này cậu lại vô tình nghe trộm được Kỷ Hoài nói chuyện với bạn anh.
Kỷ Hoài: Ly hôn với Tống Từ? Không bao giờ, có chết cũng không, đời này em ấy chỉ có thể là của tôi.
Không biết người đối diện nói gì, Kỷ Hoài nhếch môi: “Ừ, chiêu lạt mềm buộc chặt này đúng là không tệ, em ấy gần đây vừa ngoan vừa hiền.”
Tống Từ:…
Tóm tắt một câu: Tôi bắt được nam thần trong sách của mình rồi =w=
Bình luận truyện