Văn án
Trong đôi long phượng thai, Minh Hoa Thường là muội muội, là điềm lành mà mọi người vẫn thường hay nói, chưa kể tuổi còn nhỏ đã không còn mẫu thân, thế nên Trấn Quốc Công yêu thương nàng vô cùng, nuông chiều vô độ đến mức biến nàng thành một người không có chí tiến thủ, không có học thức, không làm được gì, khác hẳn với ca ca sinh đôi toàn năng nổi tiếng khắp thành Trường An.
Minh Hoa Thường vốn an tâm sống những ngày vô lo vô nghĩ, mãi tới một ngày, nàng có một giấc mơ, biết được thật ra nàng là thiên kim giả.
Hai đứa trẻ bị ôm nhầm, thiên kim thật lưu lạc dân gian, tuy xuất thân bần hàn nhưng cố gắng vươn lên, còn nhỏ đã trở thành tài nữ nổi danh, tạo nên trái ngược rõ ràng với hàng giả nàng đây. Về sau chân tướng phơi bày, thiên kim thật được đón về công phủ, địa vị của thiên kim giả nàng rơi xuống vực sâu rồi lặng lẽ bị hạ độc chết vào một đêm khuya.
Minh Hoa Thường có mơ ước lớn nhất là sống tới già sợ tới mức giật mình, thấy chỉ còn một năm nữa là thiên kim thật trở về, Minh Hoa Thường làm người khiêm tốn, nỗ lực lấy lòng huynh trưởng thai long phượng trên danh nghĩa của nàng – Minh Hoa Chương.
Nhưng huynh trưởng ưu tú lạnh lùng chẳng để ý tới kẻ vô dụng nàng, Minh Hoa Thường nịnh nọt vô ích, quyết định bỏ cuộc và dõi theo huynh trưởng thật của mình – Trạng nguyên lang Tô Hành Chỉ, Tể Tướng hàn môn ngày sau.
Sau lần thứ ba Minh Hoa Thường lặng lẽ chuồn ra ngoài gặp tân khoa Trạng nguyên, vào đêm khuya Minh Hoa Chương xuất hiện trong phòng nàng, thất vọng nói: “Muội muội, không ngờ lòng kiên nhẫn của muội kém như vậy.”
Chú thích:
1. Muội muội cá mặn [*] và huynh trưởng cao ngạo lạnh lùng, biết là huynh muội giả trước khi có tình cảm.
2. Bối cảnh sau khi Võ Tắc Thiên nắm quyền, phá án tâm lý tội phạm, mượn bối cảnh xây dựng tình tiết riêng, sự kiện lịch sử được dàn dựng, xin đừng cho là thật.
[*] Cá mặn: Lười biếng, không có chí tiến thủ.
Bình luận truyện