Giới thiệu:
Tôi cảm thấy thành tích học tập của mình rất tốt, nói chung là luôn có thể bình thản đối mặt với các kì thi và vững vàng trên bảng đầu.
Nhưng có người còn giỏi hơn cả thế nữa.
Nghe nhỏ bạn luôn miệng khen người kia thế nào, tôi cũng thầm nghĩ sao có người quá nhiều ưu điểm vậy chứ, ông trời ưu ái cậu ta thật đó.
Mà khi gặp người thật, tôi càng muốn thở dài, ừm gia thế tốt thật, tính tình tốt, cũng đẹp trai vô cùng, học lại giỏi nữa. Bé cũng muốn đẹp được một phần như vậy.
Như nghe được tiếng thở dài của tôi, Minh Hoàng quay sang hỏi.
“Nguyệt Ánh sao vậy?”
Tôi nhìn gương mặt đó rồi vô thức trả lời.
“Bị ghen tị với nhan sắc của một thằng con trai.”
“Phụt…” Minh Hoàng phì cười, bả vai run run.
“…”
“Có gì đâu mà ghen tị. Nguyệt Ánh cũng xinh mà.” Minh Hoàng quay đầu nhìn tôi và mỉm cười.
Haha.
Haha.
Haha.
Nếu đúng như chú nói thật là chú đang đề cao chị quá rồi.
“Nguyệt Ánh đừng im lặng như vậy mà. Nếu không ai khen thì đây, để tôi khen.”
– —
Câu chuyện về hai con người simp chúa yêu nhau.
Trẻ trâu viết văn, anh em thông cảm.
Viết headshot viết xong là đăng, không có beta.
Tác giả bị vô tri nên truyện cũng vô tri.
Bình luận truyện