Văn án
Đường Kiến Vi là cô nương thứ ba trong nhà, thường gọi Đường Tam nương, lần đầu Đồng Thiếu Huyền thấy nàng là tại buổi tiệc ngắm cảnh thưởng xuân do Trưởng công chúa tổ chức.
Mặc dù đã biết gia đạo nàng xuống dốc, cũng luôn nghe mọi người ca ngợi dung mạo xuất chúng của nàng, nhưng khi gặp gỡ mới biết được, ngoài khuôn mặt diễm lệ kia, còn có khả năng xảo biện thượng thừa.
Đồng Thiếu Huyền cảm thán: “May là năm đó Đường gia từ hôn với ta, nếu không, chẳng phải hiện tại nhà họ Đường sẽ rối loạn mãi không có ngày yên bình.”
Không bao lâu, thiên tử đem Đường Kiến Vi chỉ hôn cho Đồng Thiếu Huyền.
Đồng Thiếu Huyền: “…”
Đường Kiến Vi: “Biết ngươi đối với ta là phiền, lại sợ, chúng ta chỉ giả vờ ở trước mặt nhau mà thôi”
Bản gốc của câu này là: 知道你对我又烦又怕,咱们不过逢场作戏,各扫门前雪
Theo bản dịch mình tìm được là “Biết ngươi đối với ta lại phiền, lại sợ, chúng ta chỉ là gặp dịp thì chơi, các quét trước cửa tuyết”. Miền bắc Trung Quốc thuộc vùng khí hậu lạnh, thường có tuyết rơi vào mùa đông, vì vậy các câu: “各人自扫门前雪,莫管他人瓦上霜/nhà nào tự quét tuyết trước cửa nhà mình, không cần biết sương trên mái ngói người khác” (đèn nhà ai nhà nấy rạng; cơm ai người ấy ăn, việc ai người ấy làm).
Đồng Thiếu Huyền: “Vừa hay ta cũng có ý đó”
Sau ba ngày, Đường Kiến Vi ở cửa sau Đồng phủ bày sạp bán bánh quẩy.
Đồng Thiếu Huyền ở sau đầy dấu chấm hỏi: “Tuy Đồng gia ta không có cuộc sống xa hoa, nhưng cũng là dòng dõi thư hương, hà cớ gì ngươi phải buôn bán dọc đường?”
Đường Kiến Vi: “A, vậy ngân lượng mua lương thực tháng sau phu nhân đã có rồi sao?”
Đồng Thiếu Huyền: “…”
Mấy tháng sau, Đồng Thiếu Huyền mang theo bát cơm hứng thú nhiệt liệt vẫy đuôi: “Phu nhân, cho ta thêm một phần cá dấm được không?”
Đường Kiến Vi: “…”
Đồng Thiếu Huyền một lòng đọc sách, thi khoa cử, Đường Kiến Vi bận rộn kiếm tiền mở cửa hàng.
Một ngày nọ, Đường Kiến Vi nói với nàng: “Ta cùng ngươi lên kinh thành đi thi”
Một ngày khác, Đường Kiến Vi hỏi nàng: “Ngươi yêu thích tiểu lang quân hay tiểu nương tử? Chúng ta sinh một đứa được không?”
Sau đó Đồng Thiếu Huyền một bước lên mây làm Thừa tướng, cả ngày đối mặt với sơn hào hải vị lại thờ ơ không động lòng, trong lòng chỉ nhớ món canh thịt nương tử nấu ở nhà.
– –
“Tại sao thiên tử lại đêm ngươi chỉ hôn cho ta?”
“Ta yêu thích ngươi không được sao?”
Hồi tưởng lại đoạn đối thoại đêm tân hôn, Đồng Thiếu Huyền rất muốn biết, lúc trước Đường Kiến Vi nói lời này cuối cùng có mấy phần là thật.
– –
Năm tháng tuy ngắn nhưng tình yêu thì dài, chúng ta cùng nhau trải qua cuộc đời này.
Ghi chú:
Dưỡng thành Tiểu Thừa Tướng, ân ân ái ái
Nói móc cấp tám Niên hạ công X Kỹ năng nấu ăn cấp chín Phúc hắc thụ
Bối cảnh “Ngã Vi Ngư Nhục” sau một trăm năm, chưa từng đọc “Ngã Vi Ngư Nhục” không ảnh hưởng.
Cùng giới có thể kết hôn, nữ tính có thể làm quan.
[Hư cấu chớ khảo chứng, có rất nhiều giả định cá nhân]
Thể loại: Mỹ thực, kiếm tiền, làm quan, hoan hỉ oan gia, cưới trước yêu sau, cãi vã hàng ngày.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cưới trước yêu sau, đưa gia đình vào cuộc sống sung túc.
Đánh giá sơ lược tác phẩm:
Gia cảnh sa sút, Đường Gia Tam Nương Tử bị hoàng đế ép kết hôn với Đồng Thiếu Huyền, một một cô gái trẻ ốm yếu, cuộc hôn nhân bị gia đình hối hận. Quyết tâm khám phá sự thật về cái chết bi thảm của cha mẹ mình và trở về kinh đô, Đường Kiến Vi đến một quận xa xôi đầy tinh thần chiến đấu, bắt đầu từ việc chinh phục Đồng gia, nàng kết hôn và sau đó yêu Đồng Thiếu Huyền, người từng yêu thầm nàng nhiều năm, dần dần phát triển mối quan hệ chân thành, dẫn dắt Đồng gia trở thành người giàu nhất huyện Tô, đồng thời giúp Đồng Thiếu Huyền vươn lên đứng đầu và trở thành thừa tướng có tiếng.
Truyện này lồng ghép các yếu tố như ẩm thực, kinh doanh, quan chức, tình yêu một cách tự nhiên, đồng thời kết nối những điều thú vị nhỏ nhặt hàng ngày thành một bức tranh phong phú về thế giới thực. Cốt truyện nhẹ nhàng thú vị, còn có những khoảnh khắc ấm áp đến rơi nước mắt, đáng đọc kỹ.
Bình luận truyện