Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì “lăm le cho vào miệng cạp” thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên:
_Nó kia kìa!!!!
Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình:
_Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >”
Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là:
_”Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!!
Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô:
_Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!!
Giọng một thằng khác chen vào:
_Đkmm ba nó còn vay của tao 5 triệu mà tao còn chưa lấy lại được!!!
_Mau tản ra kiếm nó đi nhất định không để cho nó thoát nữa!!!
Bình luận truyện