Văn án
Một đoạn《 Thải Thư Oán 》, chứa ngàn vạn nỗi nhớ.
Xa cách muôn trùng mây, trong thư kể khôn xiết…
“Diệp hạ Động Đình sơ,
Tư quân vạn lý dư.
Lộ nùng hương bị lãnh,
Nguyệt lạc cẩm bình hư.
Dục tấu Giang Nam khúc,
Tham phong Kế Bắc thư.
Thư trung vô biệt ý,
Duy trướng cửu ly cư.”Dịch thơ:
“Lá cây rụng xuống Động Đình
Nhớ chàng ngoài chốn muôn nghìn dặm xa
Chăn hương lạnh bởi sương sa
Bình phong trống để trăng tà chênh vênh
Giang Nam khúc nhớ trổi lên
Thư chàng Kế Bắc ngày đêm mong chờ
Trong thư biệt ý vô bờ
Sống xa nhau mãi, bao giờ gần nhau.”
Nàng đọc qua, hỏi nàng ấy, bài thơ này viết cho người nào.Nhưng nàng ấy không nói, cả đời này đều chỉ trầm lặng không trả lời.
Khi mọi thứ bắt đầu lại.
Khi nàng gặp lại nàng ấy, chỉ từ tốn mà nói hai chữ —— Đừng sợ.
Bình luận truyện